NẮNG ĐỒNG BẰNG - CHU LAI
Đại tá, nhà văn "CHU LAI" tên khai sinh là Chu Văn Lai, sinh ngày 5 tháng 2 năm 1946 tại xã Hưng Đạo, huyện Tiên Lữ, tỉnh Hưng Yên.Trong chiến tranh Việt Nam, ông là một chiến sĩ đặc công hoạt động trong vùng Sài Gòn. Sự trui rèn qua khói lửa chiến tranh cùng với cảm hứng lãng mạn cách mạng, ông đã viết nên những tác phẩm đồ sộ, vạm vỡ về chiến tranh và người lính. Điều đó đã giúp ông trở thành một trong những nhà văn quân đội có tên tuổi trong nền văn học sau 1975. Đã từng một thời áo lính, ông rất thành công với đề tài chiến tranh. Và tiểu thuyết là thể loại mà Chu Lai đã khẳng định được tài năng và phong cách của mình. Các tác phẩm của ông đề cập đến nhiều vấn đề, thể hiện cuộc sống của con người, nhưng trọng tâm nhất vẫn là người lính ở cả hai giai đoạn trong và sau chiến tranh. Ở đó có người tốt, kẻ xấu; có người thất bại, có kẻ thành công, có người cao cả, kẻ thấp hèn và còn có cả những nhân vật tha hóa – những con người không đủ bản lĩnh đối chọi với sự cám dỗ hay thực tế đời sống nên dễ dàng sa ngã… Những con người này xuất hiện và len lỏi khắp nơi, cả trong chiến tranh và cuộc sống thời bình…
Tiểu thuyết Nắng đồng bằng là một trong số những tiểu thuyết đầu tiên của nhà văn Chu Lai, một tác phẩm xuất sắc viết về chiến tranh Việt Nam và về người lính bởi tất cả những cảm xúc bi tráng nhưng rất đỗi mong manh.
"NẮNG ĐỒNG BẰNG" đúng như tên gọi của cuốn sách, khi gay gắt tựa ánh nắng ngày hạ khi lại mơn man trong trẻo nơi hương vị của tình yêu, tình người.Nắng đồng bằng và những tia sáng giữa hết thảy đau thương Chiến tranh không chỉ là bức tranh đau thương và đầy mảnh vỡ trong tưởng tượng của mỗi người mà kể cả khi nó đã kết thúc, bom đạn vẫn vô tình in hằn những vết sẹo lên trí nhớ của những người đã trải qua năm tháng đó. Để rồi khi hòa bình lập lại vẫn có những trang văn đau đáu ám ảnh, xúc động người ở lại và thế hệ mai sau và Nắng đồng bằng là một tác phẩm như thế.Cũng đi trên con đường văn chương viết về thời chiến, nhà văn Chu Lai đã khắc họa cuộc chiến đầy đau thương và mất mát ấy qua lăng kính của tình người, tình thân trong tiểu thuyết Nắng đồng bằng. Nắng đồng bằng là khuôn mặt bi thương của chiến tranhCuốn sách kể về một đơn vị lính đặc công nhận nhiệm vụ xuống vùng ven sông Sài Gòn để trinh sát và nghiên cứu địa bàn. Ở vùng cài răng lược này, mỗi ngày những người lính đều phải đối mặt với thám báo, phản bội, chiêu hồi. Sống trong những hiểm nguy ấy, người lính đặc công đã vượt lên nghịch cảnh, chiến thắng chính bản thân và thậm chí là hy sinh để hoàn thành nhiệm vụ.
Chiến tranh đón những người lính khi họ còn là bao chàng sinh viên ngây ngô và đầy hoài bão.Khi hòa bình lập lại, họ được trả lại cuộc đời nhưng một mảnh tâm hồn đã rơi rớt nơi chiến trường, giờ đây những con người ấy chỉ là những gã đàn ông chai sạn đã quá quen với đau đớn và cái chết. Mảnh hồn ấy của họ bị bỏ lại trong những trận đánh nảy lửa hay những đêm dài hành quân băng rừng.Nhân vật trung tâm Linh, một chiến sĩ trinh sát có đôi tay quen với súng đạn cũng đã từng là một sinh viên đại học nhiều mộng ước.
Kể từ trận sốt rét đầu tiên ở cuối đường dây, cùng với năm tháng, thể lực hiếm có của Linh đã sút đi nhiều. Và sức bay bổng của tâm hồn anh cũng đằm xuống, cụ thể, góc cạnh hơn. Một cái gì như sự khắc khổ, từng trải đã toát ra từ nơi vóc dáng anh, con mắt anh – Con mắt giàu ước mơ. ấy vậy, sau mỗi cam go, Linh xúc động nhận thấy rằng: chính đôi cánh ước mơ thuở học trò đó đã nâng, đã gọi anh dậy, mách cho anh biết hy vọng.
– Nắng đồng bằng
Nhận xét
Đăng nhận xét