DẤU CHÂN NGƯỜI LÍNH - NGUYỄN MINH CHÂU
NGUYỄN MINH CHÂU- là cái tên không thể không nhắc đến đối với sự nghiệp văn học nước nhà vì những ảnh hưởng to lớn của ông trong những năm Chiến tranh Việt Nam và đầu thời kỳ đổi mới.Là cây bút chuyên viết về cuộc sống thường nhật của con người và gửi đến nhiều thông điệp giàu ý nghĩa, cốt truyện và nhân vật hết sức đặc biệt đã khiến tên tuổi của nhà văn luôn nhận được quan tâm hàng đầu từ độc giả.
Nhắc đến Nguyễn Minh Châu là nhắc đến một nhà văn tận tâm với nghề, một bản lĩnh dũng cảm và trung trực, một nghệ sĩ nhạy bén với sự tất yếu của tiến trình văn học.Là người mở đường xuất sắc của văn học Việt Nam thời kỳ đổi mới, Nguyễn uyện Minh Châu được lặng lẽ và quyết liệt tự đổi mới trong hành trình sáng tạo nghệ thuật của mình. Tiểu thuyết miền cháy là tác phẩm giấu bước chuyển minh quan trọng ấy: từ chủ nghĩa hiện thực đậm đà rất lãng mạn cách mạng chuyển sang chủ nghĩa hiện thực tỉnh táo.
"DẤU CHÂN NGƯỜI LÍNH" được xuất bản năm 1972 và trở thành cuốn tiểu thuyết tiêu biểu cho văn chương của Nguyễn Minh Châu trước Cách mạng tháng Tám. Lần theo bước chân của những người lính, nhà văn đưa độc giả trở về những năm tháng kháng chiến chống Mỹ đầy oanh liệt của dân tộc.
Cuốn sách tái hiện cuộc chiến vô cùng ác liệt ở thung lũng Khe Sanh, đi cùng với nó là câu chuyện của những người lính như Kinh, Lượng, Khuê, Lữ. Họ đến từ những vùng miền khác nhau đem theo nỗi niềm riêng biệt nhưng cùng mang một tình yêu tổ quốc và nỗi căm thù giặc.
Dấu chân người lính được chia ra thành ba phần Hành Quân, Chiến dịch bao vây và Đất giải phóng. Cùng đi theo bước chân của những người lính, Nguyễn Minh Châu làm sống dậy giai đoạn cam go của cuộc chiến tranh, cùng họ trải qua từng cung bậc cảm xúc từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc chiến dịch.
Những vẻ đẹp được kế thừa qua nhiều thế hệ
Giống như bậc cha anh, người lính trong tác phẩm cũng mang trong mình một tình yêu nước và căm thù giặc sâu sắc. Chứng kiến cảnh quê hương bị xâm lược, những đứa trẻ sẵn sàng từ bỏ con đường học hành để lên đường chiến đấu.
Lữ khi ấy chỉ là một cậu bé mười sáu tuổi, anh đã cùng hai người bạn thân đốt hết sách vở để có thể vứt bỏ những lưu luyến quê nhà mà cầm súng đánh giặc. Những suy nghĩ của đứa trẻ ấy tuy ngây thơ dại dột nhưng ẩn sâu trong đó là ngọn lửa hừng hực của lòng yêu nước và quả thực sau này, Lữ đã trở thành một người chiến sĩ giỏi.
Vẻ đẹp của người lính trong trang văn của Nguyễn Minh Châu không chỉ toát lên ở những lớp người trẻ tuổi mà còn ở thế hệ xuất thân từ cuộc kháng chiến chống Pháp, giàu kinh nghiệm.
Cuộc đời chính ủy Kinh gắn liền với khói lửa chiến tranh, ông xông pha qua hai cuộc chiến trường kỳ của dân tộc. Người chiến sĩ này phải gác lại việc gia đình để chuyên tâm phục vụ đất nước, bao nhiêu gánh nặng gia đình ông đành phó thác lên đôi vai người vợ.
Chính ủy Kinh là một người khôn ngoan và tinh tường trong những chiến dịch khó khăn và điều ấy đã truyền động lực cho rất nhiều người lính trẻ tài giỏi sau này. Không chỉ thế, vẻ đẹp của ông còn ở tấm lòng cũng như sự quan tâm đồng đội hết mực như ruột thịt trong gia đình.
Trong Dấu chân người lính, những người lính còn mang vẻ đẹp của tinh thần lạc quan cũng như lòng dũng cảm trong chiến đấu. Người chiến sĩ đã hành quân qua rất nhiều cánh rừng, giáp mặt với vô vàn quân thù và cũng nhiều lần đấu tranh với thần chết nhưng họ đều không run sợ, chân vẫn bước đều để vượt qua mọi khó khăn, thử thách.
Nhận xét
Đăng nhận xét