ĐẤT NƯỚC - NGUYỄN KHOA ĐIỀM
NGUYỄN KHOA ĐIỀM là một nhà thơ và là nhà chính trị xuất sắc, đã tạo nhiều tác phẩm thấm đẫm tình yêu quê hương, đất nước. Ông là biểu tượng tiêu biểu của văn học kháng chiến chống Mỹ, góp phần làm giàu đẹp thêm nền văn học Việt Nam.Thơ của Nguyễn Khoa Điềm lấy chất liệu từ văn học Việt Nam và cảm hứng từ quê hương, con người, và tình thần chiến đấu của người chiến sĩ Việt Nam yêu nước...Thơ ông hấp dẫn bởi sự kết hợp giữa cảm xúc nồng nàn và suy tư sâu lắng của người trí thức về đất nước và con người Việt Nam. Trong kháng chiến chống Mỹ, thơ của Nguyễn Khoa Điềm thể hiện rõ được con người Việt Nam và bản chất anh hùng bất khuất của chiến sĩ Việt Nam. Thơ ông giàu chất suy tư, xúc cảm dồn nén, mang màu sắc chính luận.
Bài thơ “ĐẤT NƯỚC” của Nguyễn Khoa Điềm là một khúc trữ tình – chính luận sâu sắc, thể hiện quan niệm mới mẻ, gần gũi về đất nước. Tác giả nhìn đất nước không phải chỉ qua chiều dài lịch sử hay lãnh thổ địa lý, mà qua những điều bình dị, thân quen: từ câu ca dao mẹ ru, miếng trầu bà ăn, hạt gạo ta xay, giếng nước, gốc đa... Đất nước hiện lên trong từng nếp sống, từng phong tục, từng hơi thở của nhân dân lao động suốt bao đời. Không dừng lại ở việc ca ngợi, Nguyễn Khoa Điềm còn khẳng định đất nước là của nhân dân – những con người bình thường, lặng thầm, chứ không chỉ của vua chúa, anh hùng lịch sử. Bao nhiêu đời nay, nhân dân đã cùng nhau xây dựng, giữ gìn, hi sinh để đất nước tồn tại, lớn mạnh. Từ đó, tác giả nhắn nhủ thế hệ trẻ phải có ý thức yêu nước, biết trân trọng, đoàn kết, gắn bó và tiếp nối truyền thống cha ông, để đất nước được gìn giữ và phát triển, trường tồn vĩnh viễn. Bài thơ không chỉ khơi dậy lòng yêu nước, niềm tự hào dân tộc mà còn để lại nhiều suy ngẫm về trách nhiệm của mỗi người đối với quê hương, đất nước mình.
Bài thơ “Đất Nước” của Nguyễn Khoa Điềm là một khúc trữ tình – chính luận sâu sắc, thể hiện quan niệm mới mẻ, gần gũi về đất nước. Tác giả nhìn đất nước không phải chỉ qua chiều dài lịch sử hay lãnh thổ địa lý, mà qua những điều bình dị, thân quen: từ câu ca dao mẹ ru, miếng trầu bà ăn, hạt gạo ta xay, giếng nước, gốc đa... Đất nước hiện lên trong từng nếp sống, từng phong tục, từng hơi thở của nhân dân lao động suốt bao đời. Không dừng lại ở việc ca ngợi, Nguyễn Khoa Điềm còn khẳng định đất nước là của nhân dân – những con người bình thường, lặng thầm, chứ không chỉ của vua chúa, anh hùng lịch sử. Bao nhiêu đời nay, nhân dân đã cùng nhau xây dựng, giữ gìn, hi sinh để đất nước tồn tại, lớn mạnh. Từ đó, tác giả nhắn nhủ thế hệ trẻ phải có ý thức yêu nước, biết trân trọng, đoàn kết, gắn bó và tiếp nối truyền thống cha ông, để đất nước được gìn giữ và phát triển, trường tồn vĩnh viễn. Bài thơ không chỉ khơi dậy lòng yêu nước, niềm tự hào dân tộc mà còn để lại nhiều suy ngẫm về trách nhiệm của mỗi người đối với quê hương, đất nước mình, để từ đó mỗi người nhận ra: Đất Nước không ở đâu xa, mà ở chính trong trái tim, bàn tay, hành động của mỗi chúng ta hôm nay.
"Khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồiĐất Nước có trong những cái “ngày xửa ngày xưa…”mẹ thường hay kểĐất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ănĐất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặcTóc mẹ thì bới sau đầuCha mẹ thương nhau bằng gừng cay muối mặnCái kèo, cái cột thành tênHạt gạo phải một nắng hai sương xay, giã, giần, sàngĐất Nước có từ ngày đó…"
Nhận xét
Đăng nhận xét