NÚI ĐÔI - VŨ CAO

 VŨ CAOnhà thơ, nhà văn, nhà báo trong thời kì kháng chiến chống Pháp, với tài năng, sáng tạo, trang văn của ông đã truyền tải những thông điệp, ý nghĩa về tình yêu, trân trọng cuộc sống, quê hương đất nước. Vũ Cao là một trong những nhà thơ thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp, ông không chỉ cống hiến hết mình với sự nghiệp văn chương mà còn ở tinh thần kháng chiến, ông tham gia các mặt trận với tư cách là phong viên của các tờ báo quân đội, nhằm cung cấp những thông tin cho toàn thể người dân nắm bắt được tình hình, thế nên mà trang viết của ông thường tả thực về hành trình của những chiến sĩ cách mạng, bộ đội, diễn biến cuộc chiến tranh. Không dừng ở thơ ca, Vũ Cao còn hướng đến thể loại văn xuôi, truyện dành cho thiếu nhi, là người sống giản dị, vui vẻ dễ gần trong giao tiếp nên các tác phẩm của ông đều mang đến sự gần gũi, bình dị, thân quen đối với người đọc.

"NÚI ĐÔI” của nhà thơ Vũ Cao ra đời sau khi Hiệp định Giơ-ne-vơ được ký kết, hòa bình lập lại trên miền Bắc (20-7-1954). Vào một ngày cuối năm 1956 khi đang công tác ở Sư đoàn 312, đóng quân ở huyện Sóc Sơn (Hà Nội), cạnh đó có ngọn núi Đôi, Vũ Cao nghe một chiến sỹ bộc bạch cuộc tình dang dở của mình.

"Núi đôi" là chuyện tình lãng mạn và bi tráng có thật của cô du kích và anh bộ đội trong bài thơ Núi Đôi của Vũ Cao đã làm lay động hàng triệu trái tim. Khi người lính trở về, cô gái đã hi sinh và hóa thành bất tử trong những dòng thơ bi tráng Núi Đôi...

Cảm xúc lắng sâu trong tác giả nên ông đã sáng tác nên bài thơ “Núi đôi” gắn với cảnh và người ở  vùng trung du thơ mộng. Bài thơ được đăng đầu tiên trên Tạp chí Văn nghệ quân đội rồi nhiều tờ báo khác và trở thành bài thơ chép trong sổ tay của hàng triệu công chúng.Bài thơ Núi đôi diễn tả câu chuyện tình yêu xúc động trong thời kì kháng chiến chống Pháp. Cả bài thơ là sự mất mát, đau thương nhưng không hề bi lụy, từ đó hình dung được sức mạnh phi thường của người lính, người chiến sĩ bất tử. Tác giả viết bài thơ này là để dành riêng cho người đã ngã xuống với tất cả tấm lòng yêu thương, trân trọng.



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

TUỔI THƠ DỮ DỘI - PHÙNG QUÁN

CHÂN TRẦN CHÍ THÉP - James G. Zumwalt

THÉP ĐÃ TÔI THẾ ĐẤY - NIKOLAI ALEKSEYEVICH OSTROVSKY